Chelsea không chỉ cần cải thiện phong độ trên sân cỏ mà còn phải tính đến việc hiện đại hóa “ngôi nhà” của mình để bắt kịp với các đối thủ cạnh tranh cùng thành phố như Arsenal và Tottenham.
Để tăng doanh thu, Chelsea đã triển khai một số sáng kiến mới. Họ giới thiệu “The Dugout Club”, nơi cổ động viên có thể mua ghế ngồi gần khu vực huấn luyện viên với giá 3.000 bảng mỗi trận. Bên cạnh đó, khu vực Westview được cải tạo để phục vụ những người hâm mộ muốn trải nghiệm sang trọng hơn, với giá vé mùa giải lên đến 3.685 bảng.
Tuy nhiên, những biện pháp này chỉ mang tính ngắn hạn. Để thực sự cạnh tranh về mặt tài chính, Chelsea cần một sân vận động mới hoặc cải tạo toàn diện Stamford Bridge. Dự án này có thể tiêu tốn khoảng 2 tỷ bảng và mất từ 4 đến 7 năm để hoàn thành.
Hiện tại, với sức chứa 40.341 chỗ ngồi, Chelsea chỉ thu được khoảng 82 triệu bảng tiền vé mỗi mùa, thấp hơn nhiều so với các đối thủ như Manchester United (126 triệu) hay Tottenham (125 triệu). Để thu hẹp khoảng cách này, Chelsea đang xem xét tăng sức chứa lên 60.000 chỗ ngồi.
Tuy nhiên, kế hoạch này gặp nhiều khó khăn. Ngoài vấn đề tài chính, Chelsea còn phải đối mặt với sự phản đối của cư dân địa phương và thách thức trong việc tìm sân tạm trong thời gian xây dựng. Các địa điểm được đề xuất bao gồm Wembley, Twickenham và Craven Cottage.
Dù đầy thách thức, việc nâng cấp sân vận động là cần thiết để Chelsea duy trì vị thế cạnh tranh trong tương lai. Tuy nhiên, các chuyên gia cho rằng kế hoạch hoàn thành vào năm 2030 của đội bóng có thể là “quá lạc quan”.
Lịch sử của sân nhà Chelsea
Stamford Bridge, ngôi nhà của Chelsea FC, đã trải qua một hành trình dài và đầy biến động. Từ những ngày đầu của thế kỷ 20, khu đất này đã là tâm điểm của nhiều cuộc tranh chấp và thương lượng.
Câu chuyện bắt đầu với gia đình Mears, những người sáng lập Chelsea FC. Họ nhận thấy tiềm năng của bóng đá và quyết định đầu tư vào mảnh đất này. Tuy nhiên tình hình trở nên phức tạp sau khi người sáng lập qua đời. Quyền sở hữu liên tục thay đổi dẫn đến nhiều cuộc chiến pháp lý kéo dài.
Trong suốt thế kỷ 20, Stamford Bridge đã trở thành mục tiêu của nhiều nhà đầu tư bất động sản. Họ nhìn thấy giá trị tiềm năng của khu đất này và muốn biến nó thành một dự án sinh lời hơn là một sân vận động.
Ken Bates, chủ tịch Chelsea từ năm 1982, đã phải đối mặt với nhiều thách thức để giữ Stamford Bridge cho câu lạc bộ. Ông đã phải đấu tranh với các công ty bất động sản và ngân hàng để bảo vệ quyền lợi của Chelsea.
Cuối cùng, giải pháp được tìm ra với việc thành lập Chelsea Pitch Owners (CPO). Đây là một tổ chức phi lợi nhuận, có nhiệm vụ bảo vệ Stamford Bridge và tên gọi Chelsea FC. CPO đảm bảo rằng câu lạc bộ sẽ luôn gắn liền với sân vận động này.
Điều này cũng khiến giới chủ Chelsea đau đầu. Nếu họ xây sân mới thì họ sẽ công được sử dụng tên Stamford Bridge cho sân mới của mình. Còn nếu tân trang, nâng cấp, sửa chữa sân cũ thì lại vướng các thủ tục quy trình phức tạp.
Leave a Reply